Thứ Bảy, 13 tháng 11, 2010

[Oneshot] Love is ownership

Love is ownership


Title Love is ownership
Authour Rim aka Park Eun Rim
Pairing HyunMin
Disclaime Họ không thuộc về tôi, họ thuộc về nhau
Catergoy / Gener Ya & maybe dead
Rating M
Note Fic này có vẻ hơi rợn người một tí, mình thử viết fic theo phong cách này xem nó ra sao, so với kiểu Romance thường dùng, các bạn thích loại nào hơn





Tóc!
Một tiếng rơi rất nhẹ lên mặt nước làm nó gợn lên chút ít.
Một cái chạm khẽ trên làn da trần đang ngập chìm trong nước.
Một nụ hôn phớt trên khuôn mặt đã trắng bệch.
Một bông hoa hồng thả rơi lập lờ trên mặt nước.




“Em sẽ mãi mãi chỉ thuộc về tôi”














- Sao em cứ dễ dãi như vậy? – Anh nổi nóng – Em để cho ai cũng có thể chạm vào mình vậy sao?

- Đâu có gì quá nghiêm trọng đâu nào - Cậu cầm một ly rượu vang đỏ, duỗi dài người ngả ngốn trên giường, chiếc áo ngủ không cài hai nút trên làm cổ áo trễ hẳn sang để lộ ra một bên vai trần - Họ chỉ có thể chạm vào, chứ đâu thể làm gì hơn được.

- Nhưng anh không thích.

- Anh ghen sao - Cậu khẽ nhích vai, làm chiếc áo lại càng tuột sâu xuống – Anh định làm gì nào?

- Em đừng thách thức anh – Anh tiến lại sát giường cậu nằm, ánh mắt rực lên.
- Em cứ thế thì sao? - Cậu nâng cằm lên nhìn anh, giọng đầy khiêu khích.


Anh không nói thêm lời nào nữa, và vẫn với ánh mắt hừng hực ấy, anh lao đến cậu một cách thô bạo. Anh vùi mặt vào ngực cậu, đè nghiến lên vùng cổ những vết hằn đỏ rực của sự ham muốn tột cùng. Tay anh rờ rẫn trên đôi chân đang quặp chặt lấy thân mình và cứ thế lướt dần lên trên. Đôi tay vẫn ghì chặt lấy lưng anh, cậu rên lên những tiếng đầy kích thích làm anh càng xông tới cuồng nhiệt hơn.


- Á, đồ thô lỗ….

- Anh đã nói…Đừng có thách thức anh mà…

- Em cứ thế đấy

- Thôi được…Vậy em cứ làm những gì em muốn đi…Rồi khi trở về, anh sẽ trừng phạt em… Như thế này…


AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAA










Cậu với tay lấy lọ nước hoa trên bàn, xức một chút lên cổ tay rồi cúi xuống giường:
- Em đi đây

- Lại đi nữa sao? – Anh quơ tay nắm chặt lấy cổ tay cậu – Em muốn bị phạt nữa hả?

- Anh cứ tiếp tục hình phạt đó, khi anh vẫn còn có sức - Cậu cười, rồi hôn lên bờ môi anh đang cong lên giận dỗi – Đêm nay em sẽ về muộn đấy.



























- Tôi không ngờ cậu cũng chấp nhận tới buổi lễ khai trương của tôi thế này đâu. Tôi cứ nghĩ cậu rất bận rộn với lịch diễn của mình cơ đấy. - Một người đàn ông tươi cười ra chào ngay khi cậu vừa đặt chân vào sảnh.

- Dù bận tôi cũng phải dành thời gian tới đây chứ - Cậu nghiêng đầu cười một cách lịch sự - Biết đâu sau này chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác.

- Cảm ơn cậu rất nhiều.- Người đàn ông đưa cho cậu một ly rượu lấy trên khay của một người phục vụ - Cạn ly chứ?

Cậu nhã nhặn đưa tay đón lấy, mỉm cười nhấp một ngụm nhỏ rồi tiến sâu vào trong.

















- Cậu chờ mình lâu chưa?

- Cũng chưa lâu lắm - Một chàng trai trẻ chạc tuổi cậu ngồi chờ sẵn trên chiếc trường kỷ cuối phòng - Cậu uống gì nhé?

- Gì đó nhẹ thôi.

- OK!













Xoảng!

Cả chiếc khay trên tay người phục vụ lật úp, xoay tròn trên sàn thành những tiếng lanh canh đều đều. Hai ly rượu trên khay cũng theo đó mà rơi xuống vỡ thành những mảnh sắc lẹm, và cũng đầy hai ly chất lỏng đó đổ lên bộ vest hào nhoáng mà cậu đang mặc, khiến nó đổi màu và nồng nặc mùi rượu.

- Ya! Làm ăn cái kiểu gì vậy?

- Xin lỗi ngài ạ. Tôi thực sự xin lỗi. Tôi sẽ …

- Hừm, thật là xui xẻo.

- Thôi cậu bình tĩnh đi – Anh bạn của cậu lên tiếng - Lấy tạm bộ của mình dùng đỡ vậy, ở trong phòng mình ấy.

- Ừ được rồi.













Cậu lấy tạm một bộ trong tủ quần áo của người bạn rồi vào nhà tắm. Hai ly rượu đổ cả lên người khiến cả chiếc áo sơ mi trắng bên trong cũng thấm ướt chuyển thành màu đỏ hồng và dính bết vào da. Cậu khó chịu cởi lần lượt từng thứ, nhăn nhó nhìn vết lem trên bộ trang phục đắt tiền của mình và không thôi xuýt xoa xót của.

Với tay mở vòi hoa sen, cậu đứng để nước xối ào ào trên bộ ngực trần, rửa trôi đi thứ chất lỏng dính dớp ám mùi kia khỏi cơ thể, và cũng cuốn đi cả mùi nước hoa cậu vừa xức lên lúc tối.

- Ngày gì thế không biết.

- Ngày chúng ta gặp nhau.


Một giọng nói lạ hoắc vang lên từ phía sau, cậu quay ra và ngay lập tức bắt gặp người đàn ông cậu gặp ở sảnh khi nãy. Ông ta đứng ngay đó, cách cậu chỉ hai bước chân, và phía sau ông ta, cánh cửa nhà tắm mở toang như chưa hề được khoá. Đôi mắt ông ta rực lên sự thèm khát, và khoé miệng rung lên như muốn lao tới cắn xé cơ thể cậu ngay lúc này.


- Ông làm gì ở đây vậy? Mau ra ngay!

- Cậu quá đẹp - Hắn xuýt xoa trong miệng - Cậu sẽ làm người mẫu cho tôi chứ? - Hắn vẫn nhìn chằm chằm vào cơ thể lộ liệu của cậu, vừa nói vừa tiến sát lại gần.

- Tôi nói ông đi ra cơ mà!

- Đừng phũ phàng như vậy chứ - Hắn vẫn tiếp tục sấn đến, hai bàn tay xoa xoa vào nhau - Ở với tôi cậu sẽ được sung sướng.


Hắn với tay ra định chạm vào người cậu, nhưng khi những ngón tay thô kệch ấy vừa mới đưa ra, cả thân thể nặng trịch kia lập tức đổ sụp xuống sau một tiếng “bốp” dữ dội.

- Anh…

Không để cậu nói thêm tiếng nào, anh cởi chiếc áo khoác trên người mình trùm lên cậu và nhanh chóng bế thốc cậu ra cửa sau.

- Không được ở lại đây thêm một giây nào nữa.














Anh thả cậu vào bồn tắm, vặn nước thật lớn. Và khi nước cứ ngày một dâng cao lên, anh lại đè nghiến lên ngực và cổ cậu những vết hằn đỏ rực của sự chiếm hữu. Cả cơ thể cậu bị anh kìm chặt dưới đáy bồn không thể cử động được. Và những nụ hôn dài và sâu như khiến cậu muốn ngạt thở

- Cho….em….ra….

- Em đáng bị trừng phạt như thế

- Khó thở…em khó…thở quá…rồi

- Từ giờ trở đi, anh sẽ không cho phép bất kì kẻ nào chạm vào em nữa




Anh đè môi cậu xuống, nụ hôn lần cuối thật dài và thật sâu. Nước trong bồn đã dâng cao, nhấn chìm cơ thể cậu trong đó. Và làn nước cũng đã bao trùm lấy cả cơ thể anh, tràn ra ngoài thành những dòng xối xả. Cậu cố vùng vậy nhưng không thể thoát nổi, khi mà đôi môi và cả cơ thể kia đã bị anh chiếm trọn. Những tiếng òng ọc liên tiếp phát ra theo những bong bóng nước nổi đầy trên bề mặt. Anh ngồi thẳng người lên, hất mái tóc ướt sũng ra sau, và bên dưới anh, cơ thể trần trụi kia đã hoàn toàn không còn phản ứng gì nữa.


Anh đứng dậy bước ra ngoài, không quên khoá vòi nước lại. Những giọt nước cuối cùng còn sót lại trong ống cứ thế nhỏ thành từng giọt xuống bồn.




Tóc!
Một tiếng rơi rất nhẹ lên mặt nước làm nó gợn lên chút ít.
Một cái chạm khẽ trên làn da trần đang ngập chìm trong nước.
Một nụ hôn phớt trên khuôn mặt đã trắng bệch.
Một bông hoa hồng thả rơi lập lờ trên mặt nước.




"Em sẽ mãi mãi chỉ thuộc về tôi"








Jung Min ngồi co chân trên ghế, mắt vẫn nhìn màn hình tivi không chớp, trong khi hai bàn tay nắm chặt lấy gấu áo người ngồi bên cạnh.

- Hyun Joong à, phim ghê quá!

- Ừ, ghê thật đấy. Em sợ chứ?

- Sợ thật đấy! Mà hết phim rồi, em đi tắm đấy, nãy giờ toát hết mồ hôi rồi.

- Chờ anh một chút, anh sẽ tắm cùng với em…


~End~

Open ending nha các bạn, hãy đoán xem hai bạn ấy sẽ làm gì tiếp theo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét