Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2011

[Short fic] HyunMin's Diaries (Part 2)

Ngày…tháng…năm

Tôi và Jung Min có một màn dance đôi cùng nhau. Đáng lẽ ra đó là màn solo của riêng Jung Min, nhưng vì anh quản lý nói cậu ấy nhảy không được tốt lắm nên cần một người hỗ trợ. Thôi thì nghe lời anh quản lý, và để được làm việc chung với Jung Min, toi đã nhận công việc khó khăn này về mình.

Tôi ngồi nhìn cậu ấy đang quay cuồng trước gương. Jung Min ừ thì vũ đạo không giỏi, nhưng cậu ấy biết…múa, và múa rất đẹp. Chân dài thẳng tắp, mông cong tròn mẩy, eo nhỏ lại cộng thêm S-line bẩm sinh, thế nên dù cậu ấy có múa may cái khỉ gì đi nữa thì đối với tôi, vẫn rất là quyến rũ.

Nhưng có quyến rũ đến mấy thì cũng không thể phô hết lên sân khấu được. Tôi phải sửa vài động tác cho Jung Min, vì tôi không thể quay cuồng theo kiểu mà cậu ấy múa được, lại càng không thể để bất kỳ ai khác nhìn thấy cái sự quyến rũ chết người kia.

để dáng đứng của Jung Min trông vững chãi và nam tính hơn, tôi nói Jung Min cần phải dang rộng chân ra hơn nữa. Nhưng cậu ấy không nghe, lại càng khép chặt chân lại. Tôi phải ra tận nơi cầm chân cậu ấy kéo sang hai bên, thế nhưng không hiểu tại sao cậu ấy lại đỏ bừng mặt rồi vùng vằng chạy ra ngoài đòi uống nước. Cậu ấy làm sao thế? Cậu ấy đau chân à?







Ngày…tháng…năm…

Tôi bị ép nhảy cùng Hyun Joong, Tôi đã nói là muốn solo mà anh quản lý nhất định không chịu, kiên quyết ép nhảy đôi mới thôi. Ừ thì Hyun Joong nhảy giỏi đấy, ừ thì là tôi nhảy không bằng anh ta đi, nhưng bù lại chẳng phỉa thân hình tôi rất quyến rũ sao, lấy cái này bù cái kia là được mà.

Tôi đã rất cố gắng luyện tập ngày đêm. Vậy mà cái tên Hyun Joong kia chỉ ngồi chống mắt nhìn, Rố cuộc anh ta có định tập hay không mà cứ ngồi lì một chỗ thế.
Đến gần cuối buổi, đột nhiên Hyun Joong bảo tôi mở rộng hai chân ra, rồi bắt tôi tập theo mấy cái động tác cứng quèo của anh ta nữa. Tập gì thì tập chứ tôi nhất định không dạng chân như anh ta nói đâu, đứng kiểu gì mà cứ phải làm vậy chứ? Chẳng lẽ cứ đàn ông thì phải đừng dang chân càng rộng càng tốt sao? Thật là vô căn cứ mà.

Tôi cứ giữ nguyên tư thế của mình, có chết tôi cũng không làm theo anh ta. Nhưng đột nhiên anh ta quỳ xuống trước mặt tôi rồi cứ thế kéo hai chân tôi sang hai bên làm tôi phát hoảng, xém chút nữa là ngã ngửa ra sau rồi. Đã vậy anh ta cứ vừa nhìn lên vừa không ngừng nói dang chân ra khiến cả người tôi nòng bừng như lên cơn sốt, tôi phải bỏ ra ngoài cho thoáng đáng. Anh có ý đồ gì thế hả Hyun Joong? Arg……………







                                     *                                     *                                        *






Ngày…tháng…năm

Hôm nay đi ngang qua sạp báo tình cờ tôi thoáng nhìn thấy hình Jung Min. Không biết là cậu ấy lên báo vì tin gì mới nên tôi cũng hớn hở tạt vào ngó. Tôi đã xém chút nữa là ngã ngửa vì bất ngờ khi thấy hình cậu ấy ở trần trên đó. Ở nhà chẳng dám để cho ai nhìn mà dám thượng lên hẳn mặt báo khoe cho thiên hạ, tôi đã định về hỏi cho ra nhẽ. Những nghĩ đến chuyện cậu ấy vì tự ái mà lại cởi áo ở trần ngay trước mặt thì tôi làm sao mà kiềm chế nổi nên đành nhẫn nhịu chịu đựng vậy. Dù gì thì cũng có cái ảnh tạp chí to đùng đây rồi….








Ngày…tháng…năm….

Tên Hyun Joong nói đi ra ngoài một lát mà mãi hai tiếng mới về. Tôi định ra hỏi xem có mua mấy thứ tôi dặn không, nhưng anh ta nhìn thấy tôi là vội vàng lủi mất. Đã vậy trên tay còn cầm cái gì đó, thấy tôi là mặt mày lấm lét giấu vội ra sau. Tôi đoán chắc là anh ta đang cầm tạp chí mấy cô người mẫu mát mẻ chứ gì. Sao đàn ông ai cũng thích mấy kiểu tạp chí đó vậy nhỉ?







                                     *                                     *                                        *





Ngày…tháng…năm

Lần này tôi được mời chụp ảnh tạp chí. Nghĩ tới mấy tấm hình ở trần của Jung Min lần trước, tôi quyết định cũng sẽ cởi mở một chút, trả thù cho bõ tức. Cậu ấy dám cởi áo trên tạp chí để thách thức lòng kiên nhẫn của tôi thì tôi cũng sẽ khiến cậu ấy phải nóng mặt.

Sợ Jung Min sẽ không mấy khi đi mua báo, nên khi tạp chí vừa xuất bản, tôi đã lấy một cuốn về giả bộ đặt trên bàn phòng khách chỗ Jung Min hay ngồi xem TV. Chiều về chắc chắn cậu ấy sẽ ngồi đó và giở tờ tạp chí ra xem. Lúc đó, để xem cậu ấy có nổi giận giống tôi không?







Ngày …tháng… năm…

Hôm nay tôi bỗng nhiên có hứng đi mua báo, cũng lâu rồi không xem tạp chí rồi. Giờ qua mấy tờ tạp chí tôi có thấy hình Hyun Joong. Anh ta chụp ảnh lúc nào mặt cũng như vậy, chẳng biếu cảm gì cả, cứ đơ ra như người máy ấy. Mấy tấm ảnh lần này cũng thật kỳ, chiếc áo sơ mi hoa hoét mà anh ta mặc lấy từ đâu ra vậy? Thật chẳng hợp thời trang chút nào, mất thẩm mỹ quá.

Nhưng tấm ảnh cuối cùng nhìn còn tạm được. Anh ta nằm kiểu “dáng nằm bãi biển” ở trên giường, ấy mà anh ta nằm ở đâu vậy? Giường! GIường ai? Lại cái gì kia? Áo không cài khuy? Anh ta định mơi ai vạy? Ánh mắt đó là cái kiểu gì chứ? Sao anh ta không cởi hẳn ra luôn cho rôi, lại còn giả bộ khoác áo vào mà không cài khuy.Rõ là đồ giả tạo.

Đang bục mình, về tới nhà tôi lại thấy tờ tạp chí đó chềnh ềnh ngay trên bàn chỗ tôi hay ngồi. Chắc chắn là anh ta tự mua để tự thưởng thức tác phẩm của mình đây mà. Đồ bệnh hoạn!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét