Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

[Short fic] HyunMin's Diaries (Part 1)

Title: HyunMin’s Diaries
Author: Rim aka Park Eun Rim
Pairing: *Nhìn title là biết mà*
Disclaimer: Họ không thuộc về tôi
Rating:T (đã edit)
Category: General
Note: Mình không biết cái này nên gọi là Oneshot hay là Short đâu, nếu không nghĩ ra được thêm gì nữa thì nó sẽ là Oneshot. Còn nếu mà sau này mình bịa thêm được cái gì cho nó dài dài thì thành short nha ;)














 
Ngày…Tháng…Năm

            Chiều nay tôi đã ngôi nhìn Jung Min ngủ trong gần 2 tiếng đồng hồ. Nếu như không bị gọi xuống dọn dẹp thì có lẽ tôi còn ở lại đó lâu hơn. Không hiếu sao tôi lại bị cậu ấy cuốn hút đến thế, nhìn mãi không chán?

            Khi phải rời đi, tôi đã cố ná lại vài phút. Và vì cậu ấy đẹp quá, nên tôi đã không thể kiềm chế mà hôn cậu ấy một cái. Tôi cũng đã phân vân lắm, không biết nên hôn vào đâu, nên cứ cúi xuống mặt cậu ấy một hồi lâu mà chưa thể quyết định. Sau vì bị gọi nhiều quá, tôi đánh liều hôn lên môi cậu ấy rồi vội vàng đóng cửa bỏ đi.







Ngày… Tháng…Năm…

            Chiều nay tôi hơi mệt nên đã nằm lại phòng mà không xuống dọn dẹp. Tôi đã cố gắng chợp mắt một lúc cho lại sức mà đồ lắm chuyện Hyun Joong không để tôi yên. Rõ ràng là tôi đã giả bộ ngủ say lắm, vậy mà anh ta cứ ngồi đó mãi không chịu đi. Anh ta lại còn cứ cầm tay tôi mà vuốt đến lúc nghe tiếng gọi mới chịu buông. Vậy mà còn chưa đi ngay, anh ta còn cố nán lại phòng không biết để làm cái quái gì nữa.
           
            Anh ta đã hôn tôi!! Tối lúc đó không biết anh ta muốn làm gì mà cứ ghé sát xuống thở phì phì vào mặt tôi. Rôi cuối cùng anh ta hôn tôi! Trời ơi ai cho phép anh ta làm vậy chứ? Đồ…đồ…đồ…






                                     *                                     *                                        *









Ngày…Tháng…Năm

            Jung Min không chịu ăn tối, cứ nhịn đói mà đi ra ngoài, lại còn nói rằng không biết sẽ đi bao lâu. Nói vậy mà nghe được sao? Nói iểu đó là cố ý làm tôi lo lắng đây mà. Vậy nên tôi phải bám theo xem cậu ấy đi những đâu.

            Tôi lẽo đẽo theo sau Jung Minlòng vòng qua vài con phố đến mệt lả, cậu ấy mới chịu dừng lại. Dù mệt đến gần chết, tôi cũng không dám ngồi, chi dám đứng nấp sau bờ tường xem Jung Min của tôi làm gì. Nhưng cậu ấy lại chẳng làm gì cả, cứ ngồi không, hai chân đung đưa và miệng huýt sáo. Được một lát thì cậu ấy về. Mất công tôi đi theo cả buổi. Thật là loại người làm người ta phát bực mà.














Ngày…Tháng…Năm…

            Bữa tối dọn xong xuôi mới thấy Hyun Joong gọi tôi xuống. Anh ta đang chăm sóc tôi bằng cách không bắt tôi làm việc gì đấy sao? Đã vậy, để xem anh ta chăm tôi nổi không.

            Tôi không ăn mà cứ thế ra ngoài. Và để tăng thêm phần ly kỳ, tôi còn nói thêm là sẽ không biết bao giờ mới về. Xem anh ta phản ứng ra sao.

            Không ngoài dự đoán, anh ta đi theo tôi thật! Anh ta nghĩ tôi chỉ đi dạo quanh vườn thôi hay sao mà lại mang đôi dép trong nhà ra ngoài đường thế này. Đã vậy, chọc anh ta một phen.

            Tôi cứ đi vòng hết phố này đường khác, còn Hyun Joong thì không hổ danh là Leader, cứ nhằng nhẵng đi theo mà không hề than thở. À mà dù anh ta có than thở, chắc gì tôi đã biết được. Nhưng được vài vòng là anh ta thấm mệt, thấy đi chậm thấy rõ, chắc là do đôi dép. Thôi thì thương tình ngồi lại một lúc cho anh ta nghỉ rồi về. Công sức anh ta bỏ ra cũng đâu có ít.







                                     *                                     *                                        *








Ngày…Tháng…Năm

            Hôm nay Jung Min được một người bạn mua cho hộp kem. Nhìn cậu ấy hào hứng với hộp kem thật ghét. Cái đó có đáng gì mà vui vẻ ra mặt như thế chứ.

            Cậu ấy còn cố ý vừa ăn vừa khen nức nở khi đi ngang qua trước mặt tôi. Tôi hỏi ai mua, cậu ấy không trả lời mà chỉ ậm ừ cho qua. Tôi hỏi sao không lấy loại dâu mà cậu ấy thích, cậu ấy đáp tỉnh bơ là có thích kem dâu bao giờ đâu. Tôi không thèm hỏi nữa, chỉ hậm hực ngồi nhìn. Vậy tại sao lần tôi mua kem dâu cho, cậu ấy lại bảo là thích lắm. Đồ con trai khó hiểu.
















Ngày…Tháng…Năm…

            Hôm nay trời cũng lạnh, thế mà lúc tôi vác hộp kem về nhà, Hyun Joong lại chẳng hề tỏ ra lo cho cái cổ họng của tôi. Đồ vô tâm.

            Tôi cứ cầm hộp kem lượn lờ trước mặt xem anh ta phản ứng ra sao. Đúng là rất có tác dụng. Anh ta cứ nhìn theo tôi, vừa hỏi vừa hậm hực. Lại còn bảo sao tôi không lấy kem dâu. Anh ngốc thật hay là giả bộ vậy hả Hyun Joong? Anh mua thì tôi thích chứ người khác mua thì tôi cần gì. Hơn nữa, anh có biết hộp kem dâu có biểu tượng trái tim không hả? Để người khác tặng thì khác gì…Hừ, đồ ngốc Hyun Joong.

4 nhận xét:

  1. 1 fic trên cả dở hơi =))
    => độ hâm của thằng Au ngày càng tăng.
    *about content*:
    Too dở hơi tới mức no comment! =))

    >>Sea<<

    Trả lờiXóa
  2. Thế tóm lại là có thích hay không :-w

    Trả lờiXóa
  3. :") có, quà b Rim tặng mà, tặng j cũng thích hết á, hí hí :"):")
    Short đc ấy, tầm 2~3 chap là ổn :")

    P/s: quà này tặng chung à, k phải especially cho m` à? :((:((


    >>Sea<<

    Trả lờiXóa
  4. Nội dung của nó là giống cái fic mà mình bỏ đi rồi ấy
    Nhưng cái này bựa hơn, vui vhơn. Cái kia vừa buồn vừa...sao sao ấy.
    Vì bạn Sea mà mình đã nghĩ ra cái này để sửa lỗi cái kia.
    Thêếcó đc coi là especially dành cho bạn Sea ko :">

    Trả lờiXóa