Thứ Tư, 11 tháng 8, 2010

[One shot] Happiness




HAPPINESS





Title Happiness
Authour Rim aka Park Eun Rim
Pairing Còn ai khác ngoài HyunMin
Disclaime HM là của nhau, hêm phải của ai cả
Summary Một buổi sáng trong tuần của Park Jung Min
Catergoy / Gener Romance
Rating Mình thì mình thấy fic này chả có gì, tuổi nào đọc cũng được
Note Fic này như một kiểu tự sự thôi, nếu ai không thích kiểu này thì đừng đọc













Mùi oải hương tràn ngập cả căn phòng, thứ mùi hương nhẹ nhàng dễ chịu ấy là do anh chọn. Anh đã đắn đo cân nhắc xem sẽ ướp hương căn phòng mùi gì vào ngày đầu tiên chúng tôi chuyển tới. Anh nói mùi oải hương rất nhẹ thôi, nó không nồng như mùi hoa hồng, không hắc như mùi phong lan, mà nó có mùi của đồng quê, của tự nhiên, hơn nữa lại giữ được lâu. Và tất nhiên với những lý lẽ thuyết phục đó, tôi đã đồng ý. Một bó nhỏ oải hương để trong ngăn trên cùng của tủ quần áo có thể toả hương trong hơn nửa tháng. Oải hương quả là loài hoa kì diệu, kể cả khi khô quắt, nó vẫn thơm.







Mặc dù đã tỉnh giấc, tôi vẫn nằm ườn trên giường. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, tôi cố nán lại một chút để tận hưởng nó, và để… ngắm anh.
Anh có thói quen nằm sấp khi ngủ. Thậm chí khi bắt đầu nằm xuống, tôi luôn bắt anh nằm ngửa, thì đến sáng hôm sau khi thức dậy, anh lại sấp xuống. Anh thường nói đùa rằng, nếu anh nằm ngửa, tôi sẽ gối lên tay anh, và sáng hôm sau anh sẽ không thể làm gì với cánh tay tê cứng. Những lúc như thế, tôi luôn phụng phịu rằng tôi không thèm gối đầu lên cánh tay cứng nhắc của anh đâu.








Anh vẫn đang nằm cạnh tôi, ngủ rất say. Anh vùi đầu vầo gối, tấm chăn xốp nhẹ trùm tới gần bả vai. Tôi trêu anh rằng khi ngủ trông anh rất xấu, anh chỉ cười và nói anh chỉ xấu trước một mình tôi thôi.
Ánh nằng từ ngoài hắt vào làm cả căn phòng bừng sáng, những tán cây in bóng rõ mồn một lên bức rèm cửa, gió thỉnh thoảng ùa đến, lắc lư những tán lá và đung đưa tấm rèm trắng, mơn trớn trên bờ vai anh đang phơi ra trước nắng. Tôi mỉm cười, như mọi ngày, cảnh tượng trước mắt tôi luôn êm đềm và nhẹ nhàng như thế.












Tôi đặt một ấm nước lên bếp và bỏ hai ổ bánh mì vào lò vi sóng. Trong lúc chờ nước sôi, tôi xem lại lịch làm việc của mình, và của anh. Trong tuần này, chúng tôi chỉ có lịch chung với cả nhóm vào ngày thứ 6, còn lại đều là lịch riêng. Nhưng dù chung hay riêng, thì cứ tối đến, chúng tôi lại ở cùng trong một căn phòng, nằm chung trên một chiếc giường, và đắp chung một tấm chăn. Vậy là đủ.








Chiều nay anh sẽ ghi hình cùng với Hyung Jun. Cậu ta thể nào cũng sẽ mè nheo gì đó với anh, đòi anh phải làm gì đó cho cậu ta, và với tính cách của anh, chắc chắn anh sẽ chiều lòng cậu ấy. Tôi biết điều đó, tôi cũng nói với anh vài lần, rằng tôi không thích thế, tôi không muốn với ai anh cũng cưng chiều như thế, rằng tôi rất khó chịu khi cậu ta coi anh cứ như của riêng cậu ta vậy. Nhưng anh nói đó là để chiều lòng fan, để tăng súc hút cho cả nhóm, rằng dù trước mặt mọi người anh thế nào, thì trong lòng anh chỉ có tôi thôi, nên tôi đừng có giận, rằng tôi không việc gì phải ganh tị với họ, vì anh yêu tôi.











Lát nữa, tôi sẽ ủi quần áo cho anh, để anh lại bảnh bao xuất hiện trước công chúng, để anh lại miệng lưỡi dẻo ngọt đi lấy lòng các em, các chị, các cô. Và cuối ngày anh lại trở về trong vòng tay tôi, nồng nàn và đằm thắm.





- Jung Min à…

Vậy là anh đã dậy, một ngày làm việc mới lại bắt đầu, Hyun Joong ạ. Hãy làm việc chăm chỉ vào nhé, vì thành công của anh là thành công của cả nhóm, trong đó có em, và hạnh phúc của anh cũng là hạnh phúc của em.

- Em đây.


~End~

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét